Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Chương 154 Trước Tiếp Advertisement "Ừ." Cố Hề Hề lãnh đạm đáp lại. Cô đã biết rõ, cô ta vốn không cần lặp lại làm gì. Phản ứng của Cố Hề Hề hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Nhiễm Tịch Vi. Chẳng lẽ Cố Hề Hề căn bản không hề động tâm với Doãn Tư Thần? Sao có thể như vậy? Chương 11: Các người đều là kẻ lừa đảo. Chương 12: Lạc Tiểu Phàm, em dám chết (cao trào) Chương 13: Ngày đó của ba năm trước --. Chương 14: Đời này, con cũng không đi tìm nó. Chương 15: Đây là kết thúc tốt nhất. Chương 16: Về sau phải sống vì ước mơ. Chương 17: Khi Thực tế, chỉ có hai con số tổng của ngày sinh cho ra Con số chủ đạo 11 đó là 29 và 38, trường hợp hy hữu lắm mới gặp con số tổng là 47. Điểm cần khắc phục Người Số 11 được trang bị "vốn tâm linh" tiềm tàng tốt đẹp nhất để đưa con người tiến vào thời đại Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Chapter 479. Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc. - Chapter 479. [Cập nhật lúc: 13:04 15/09/2022] Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER ẢNH" bên dưới. Server 1 Server 2 Server VIP Server VIP 2. Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Chapter 315. Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc. - Chapter 315. [Cập nhật lúc: 2021-03-14 09:29:00] Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER ẢNH" bên dưới. Server 1 Server 2 Server VIP Server VIP 2. . ″Trác…. Trác Minh Liệt? ! Sao anh ta cũng tới đây?" Thẩm Tử Quân tự nói."Sao vậy?" Tiểu Thi nhìn ánh mắt khác thường của Thẩm Tử Quân vì vậy cô theo ánh mắt của cô ấy nhìn lại cũng phát hiện ra Trác Minh Liệt. Anh mặc một bộ lễ phục màu đen ngắn khí khái anh hùng hừng hực. Tim của cô chợt nhảy lên lát sau kéo Thẩm Tử Quân đi vào bên trong."Sao anh ta cũng tới đây??" Tiểu Thi oán trách "Hôm nay anh ta một mực đòi tìm tôi!""Sao anh ta lại tìm cô?" Thẩm Tử Quân cảnh giác hỏi cô ấy, không thể để cho Tiểu Thi yêu Trác Minh Liệt bởi vì cho dù như thế nào chuyện đó cũng sẽ là một bi kịch."Là bởi vì bệnh của tôi!""A, chúng ta đi vào bên trong thôi, nơi đó ít người!""Đại tiểu thư!" Bác Phúc bất thình lình chạy ra "Lão gia nói, hôm nay cô không cần đi khắp nơi, nhưng tối nay cô sẽ là bạn nhảy của Trác thiếu gia !"Tiểu Thi nhìn người đàn ông trung niên phúc hậu trước mặt khẽ gật đầu " Tử Quân cô hãy đi làm việc của mình đi tôi đi vào trong đợi cô!"Cô vòng qua một cây cổ thụ và bàn ăn đi tới nơi giống với mộ căn phòng nghỉ. Đóng cửa lại, tiếng huyên náo ở phía ngoài bỗng nhiên yên ắng lại. Cô thở phào thật dài một cái. Nhưng lúc này cô chợt phát hiện bên trong căn phòng nghỉ này hơi kì lạ, hình như có người. Cô đứng lên nhìn chung quanh một lần mới phát hiện ra mình đi nhầm phòng, phòng này không phải phòng nghỉ mà là phòng thay quần áo VIP,thật là gặp quỷ! Vào lúc cô muốn rời khỏi đây, thì bỗng người trong phòng đi ra. . . "Đứng lại!" Âm thanh kia làm cho người ta liên tưởng đến gió thổi vùng bắc cực. gần như kiều cực kì lạnh lùng đó"Ồ!" Tiểu Thi không tự chủ được đứng lại "Thật xin lỗi tôi đi nhầm phòng!" Cô vội vàng nọ không nói một lời, từ từ đi tới, chân Tiểu Thi không ngừng lùi lại, đến lúc chạm tới cửa, đến lúc này cô hy vọng nhường nào có thể quay người bỏ chạy nhưng hai chân lại như bị dính trên mặt đất. Cô cẩn thận từng li từng tí ngẩng đầu lên phát hiện người đàn ông trước mắt này rõ ràng chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, anh ta chính là người mà cô gặp lúc ban ngày, a là vị "núi băng" đó, thật đúng là Oan Gia Ngõ Hẹp."Cô có biết người của nhà họ Lâm hay không?" Người đàn ông híp mắt quan sát cô gằn từng chữ hỏi. đó soái ca đó các nag, anh tinh mắt quá!!! không hổ là người …. Bí mật ạ. Bạn Hoa đừng ném đá tôi>>>"Thật xin lỗi, tiên sinh tôi không biết!" Tiểu Thi xoay người muốn đi nhưng cánh tay lại bị anh ta kéo lại. Anh ta cứ nhìn cô như vậy, trong con ngươi màu hổ phách tỏa ra ánh sáng lạnh nhàn nhạt."Tiên sinh anh mau buông tay! Nếu không tôi gọi người vào !" Tiểu Thi khẩn ta không nói một lời từ từ buông lỏng tay. Anh vừa buông tay Tiểu Thi vội vàng chạy ra."Thẩm đại tiểu thư, tôi bảo cô chăm sóc cho Tiểu Thi, bây giờ cô ấy sao rồi?" Trác Minh Liệt cười như không cười nhìn Thẩm Tử Quân. . ." Tiểu Thi là người lớn rồi đương nhiên là có thể tự quan tâm đến chuyện của mình. Hơn nữa anh và Tiểu Thi có quan hệ gì đâu ! Tại sao anh lại hỏi về chuyện của cô ấy!" Thẩm Tử Quân vừa nghĩ Tiểu Thi có thể là Lâm Thi Ngữ liền không nhịn được nói nặng với Trác Minh Liệt."Cô …. Cái đồ phụ nữ điên này!" Trác Minh Liệt nắm cổ tay của Thẩm Tử Quân dùng lực đẩy ép cô lên trên mặt tường "Cô không cần lớn tiếng như vậy, lại gần tôi nói chuyện!" Anh tức giận, khuôn mặt gần như dán trên mặt của cô, Thẩm Tử Quân nhất thời lúng túng." Trác tổng?" Đúng lúc này bác Phúc xuất hiện giải vây cho Thẩm Tử Quân, cô dùng sức đẩy nắm tay của anh đi ra một nơi khác. Trác Minh Liệt nhìn bác Phúc một chút, chỉnh sửa cà vạt một chút, mặt không thay đổi đi đến phòng thay quần Thi từ trong phòng thay quần áo VIP đi ra, sau đó lại bị lạc đường cô đi qua đi lại vài vòng cuối cùng lại trở về cửa phòng thay quần áo kia, cô vốn đang lo lắng vị “núi băng” kia sẽ bất thình lình từ bên trong đi ra, ai ngờ lại gặp phải Trác Minh Liệt vừa định đi vào! Cái này quá duyên trời định nhỉ"Thi tiểu thư!" Anh châm chọc mà cười "Ha, đúng là thế giới hình cầu !"Tiểu Thi bị dọa sợ đến mức vội xoay người lập tức muốn chạy, nhưng lại bị bắt trở lại, anh vừa dùng lực cô liền ngoan ngoãn bị chôn trong ngực của anh." Tại sao hôm nay không nhận điện thoại của tôi?" Anh khẽ trầm giọng hỏi ở bên tai của cô."Tôi…. tôi không muốn gặp bác sĩ!" Tiểu Thi quật cường nói."Cô có biết cái khối máu tụ kia có khả năng sẽ lấy đi mạng của cô hay không ??!" Trác Minh Liệt dùng sức nắm bả vai của cô."Lấy ra cũng có thể sẽ lấy mạng của tôi, chẳng lẽ bác sĩ không nói với anh sao? Buông ra, đau!""Tối nay, không cho phép đi, làm bạn với tôi!" Anh ra lệnh nói."Buông ra""Nơi này hình như không phải là nơi để nói chuyện yêu đương thì phải?" Âm thanh lạnh lẽo vang lên từ phía sau bọn họ, Trác Minh Liệt xoay người nhìn thấy Phùng Thiếu Diễm mặc một bộ tây trang màu trắng, Tiểu Thi cũng nhận ra anh ta chính người đàn ông vừa rồi ở trong phòng thay Thiếu Diễm vốn đang muốn trở lại lấy đồ nhưng lại không ngờ sẽ gặp phải bọn họ. Anh chỉ nhìn thấy một nam một nữ lôi lôi kéo kéo cũng không thấy rõ là ai vì vậy vô cùng thiếu kiên nhẫn nói một câu, kết quả lại phát hiện người đàn ông kia là Trác Minh Minh Liệt lạnh lùng nhìn anh ta một cái, hai người họ bốn mắt nhìn nhau, Tiểu Thi như ngửi thấy mùi vị của thuốc nổ."Chúng ta đi thôi" Tiểu Thi kéo anh đi, không biết vì sao cô rất là sợ người đàn ông Thiếu Diễm nặn ra một nụ cười lạnh lùng, trực tiếp từ bên cạnh bọn họ đi lên trước. Trác Minh Liệt ý vị sâu xa, nhìn theo bóng lưng anh ta, ánh mắt bén nhọn như muốn xuyên thủng sống lưng người trước mặt ."Các vị khách bữa tiệc rượu chào mừng tân CEO -Phùng Thiếu Diễm xin được bắt đầu! Xin mời đại tiểu thư và Phùng tiên sinh lên mở sâm banh!"Thẩm Tử Quân thoải mái đi tới trước đài sâm banh nhưng vị Phùng Thiếu Diễm kia căn bản xem cô như không tồn ta tự mình mở sâm banh ra, cũng may còn nhớ rõ rót một chén cho cô, Thẩm Tử Quân giận đến mức muốn đem ly rượu kia dội thẳng lên trên mặt anh ta." Minh Liệt!" Lúc này ông Thẩm cũng đi ra, nhìn thấy Trác Minh Liệt ông hình như đặc biệt vui vẻ."Bác Thẩm!" Trác Minh Liệt cung kính cùng ông bắt tay một cái "Chúc mừng ngài!""Ha ha tới đây, tôi giới thiệu mọi người!" Ông Thẩm gọi Phùng Thiếu Diễm và Thẩm Tử Quân đến "Về sau Sinh Ý Trường Thượng này phải cần hai đứa cùng nhau chăm sóc! Thiếu Diễm, Tử Quân vị này chính là Trác thị -Đại thiếu chủ lừng danh Trác Minh Liệt!" Hai tay Trác Minh Liệt chắp sau lưng , mặt không thay đổi nhìn đôi nam nữ trước mặt nói thật đối với bọn họ anh thật sự không có hảo cảm."Trác tổng giám đốc rất vui được gặp mặt!" Phùng Thiếu Diễm giật giật khóe miệng cười cười tượng trưng."Trác Minh Liệt vị này chính là tân CEO của Thẩm thị chúng tôi - Phùng Thiếu Diễm!""Phùng tiên sinh ngài khỏe chứ!" Trác Minh Liệt nở nụ cười, nhưng hai người đàn ông này vốn nên bắt tay nhau , nhưng chẳng ai chịu vươn tay ra! Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh Chương 5 Năm năm Thiển Khuynh Thành 18/11/2013 “Xế chiều hôm nay ở Tây Bắc cao đã xảy ra một vụ tai nạn xe cộ nghiêm trọng”. Trác Minh Liệt biết mình không phải cưới cô gái quái dị ấy thì như trút đi được gánh nặng , anh nhanh chóng trở lại biệt thự của mình, vừa mới mở ti vi đã nhìn thấy tin tức năn xuống sô pha nghe phát thanh viên nói “Nạn nhân là một cô dâu nhưng không hiểu sao cô ấy lại ở trên đường”Nghe thấy vậy Trác Minh Liệt lập tức ngồi dậy máy quay vừa đúng lúc quay đến hiện trường tai nạn , xung quanh hiện trường máu tươi vương vãi khắp trên mặt đất, một chiếc mắt kính đen nằm giữa mắt kính kia thật quen thuộc.!!!!Tại sao có thể như vậy! Trác Minh Liệt không thể nao tưởng tượng nổi sẽ xảy ra chuyện bi thương lập tức bảo nhân viên tìm xem Lâm Thi Ngữ ở bệnh viện nào nhưng vừa mới mở cửa đã nhìn thấy hàng loạt phóng viên.“Trác tiên sinh xin hỏi ngài cùng tiểu thư Hàn Ti Nhã rốt cuộc có quan hệ gì?”“Trác tiên sinh hai mươi phút trước có người nhìn thấy vợ của ngày bị xe đụng phải bây giờ ngày là đi thăm cô ấy sao?”“Trác tiên sinh ........”“Cút! ! ! ! “Trác Minh Liệt hét lớn một tiếng tức khắc làm cho đám người yên tĩnh lại, và tự động nhường ra một con chạy nhanh như điện chớp tới bệnh viện nhưng vẫn chậm mất một bước.“Cô y tá xin hỏi Lâm Thi Ngữ ở nơi này phải không?”“Phòng số 21 nhưng hai phút trước đã có một vị tiên sinh tới đón cô ấy đi rồi!”“ Cô bị thương nặng như vây là ai đón cô ấy?” “Tôi không biết” y tá lắc đầu một Minh Liệt nhanh chóng đuổi ra cửa bệnh viện nhưng anh chỉ kịp nhìn thấy một chiếc Bugatti Veyron chạy qua. Ông Lâm bởi vì dính đến vấn đề kinh tế nên đang ở trong tù những người khác phần lớn đều không ở đây. Vậy ai....là ai đã đón Lâm Thi Ngữ đây? Đứng ở cửa lớn của bệnh viện lần đầu tiên Trác Minh Liệt cảm nhận được nỗi lo lắng là như thế nào Năm năm sau. Một bé trai bốn năm tuổi khoẻ mạnh kháu khỉnh ở trong phòng vui vẻ kêu.“Cầu Cầu con lại làm sao? “Nghe được tiếng kêu của bé trai, một cô gái nhìn còn rất trẻ từ trong phòng bếp đi ra. Cô mặc cả một bộ đồ màu hồng trên tay đang cầm một lon sữa tươi.“Tiểu Thi con muốn cái này Cầu Cầu chỉ vào TV quảng cáo.”“Món đồ chơi mới của Trác Thị đưa ra thị trường đang tuyển chọn trẻ em tuổi ba tuổi đến tám tuổi để đóng quảng cao cho họ đóng xong sẽ nhận được món đồ chơi tốt nhất của Trác con ở mầm non đều mong muốn mình được chọn. Con muốn có thể trở thành minh tinh quảng cáo nhất định các bạn nhỏ sẽ hâm mộ con đấy!”“Chú Triết Vũ không phải mua cho con rất nhiều đồ chơi rồi sao? “Cô dịu dàng nói “Mẹ không đồng ý cho con đi!”“Tiểu Thi làm ơn cho con đi đi mà. Làm ơn đi mẹ con không cần đi khu vui chơi con không muốn Transformers, con chỉ muốn mẹ cho con đi Trác thị thôi mà” Cầu Cầu đi theo kéo quần áo của Tiểu Thi từ bên trong cho tới bên ngoài.“Không, được “Tiểu Thi ngăn cản tay nhỏ bé của Cầu Cầu kéo con sang một bên “Ngoan ngoãn đi ngủ ngày mai còn phải đi học ! Chúng ta vừa mới đến đây mấy ngày mẹ vẫn chưa quen đường xá cho nên ngày phải đi sớm một chút!”Cầu Cầu thất vọng đi tới giường nhỏ của mình .Tiểu Thi nhìn ủ rũ cúi đầu của con lắc đầu bất đắc dĩ... Bạn đang đọc truyện trên Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh Chương 9 lưu lại Thiển Khuynh Thành 21/11/2013 “Như thế nào đứa bé kia tìm được chưa? “Trác Minh Liệt hỏi phụ tá.“Tổng giám đốc chúng tôi đã tìm khắp nơi này nhưng không phát hiện ra bé trai mà ngươi nói”“Các anh thật vô dụng! !” Trác Minh Liệt lạnh lùng nhìn phụ tá một cái “Tiếp tục tìm cho tôi tìm cho đến khi tìm được mới thôi! Đi ra ngoài!”“ Vâng thưa tổng giám đốc” phụ tá nơm nớp lo sợ rời đi.“Các anh muốn làm cái gì? “Bị đuổi theo một đoạn đường cuối cùng cảnh sát cũng phát hiện ra chiếc xe thể thao phía sau vì vậy đem xe cảnh sát sang bên đường dừng lại.“Thật xin lỗi cảnh sát tiên sinh “Tiểu Thi nói không mạch Vũ đem Tiểu Thi kéo ra phía sau “Thật xin lỗi cảnh sát tiên sinh chuyện là như vậy. “Lý Triết Vũ đem tất cả mọi chuyện nói rõ cho vị cảnh sát mặc dù bị cảnh sát phê bình nhưng anh ta vẫn đem Cầu Cầu trở lại.“Các anh làm ba mẹ kiểu gì mà lại không chú ý quan tâm đến đứa bé!”“Thật xin lỗi làm phiền anh rồi !” Tiểu Thi đỏ mặt cúi người để tránh cho giao thông bị bế tắc cảnh sát yêu cầu Triết Vũ lập tức lái xe đi. “Cầu Cầu con thật quá đáng, tại sao lại có thể chạy khắp nơi một mình con biết không biết mẹ và chú Triết Vũ rất lo lắng không! “Tiểu Thi bắt đầu quở trách Cầu Cầu.“Thật xin lỗi“ Cầu Cầu im lặng đầu nhỏ cúi xuống ” Cầu Cầu lần sau sẽ không làm như vậy nữa Tiểu Thi mẹ không cần tức giận có được hay không? Còn có chú Triết Vũ ““Không sao Cầu Cầu. Lần sau không như vậy là tốt rồi con còn nhỏ một mình đi khắp nơi rất nguy hiểm sẽ bị lạc đường đó!”“Chú à chú có biết về bộ đồ chơi kia siêu cấp bảo bối không thật là bộ đồ chơi gây ấn tượng nha!” Cầu Cầu hai mắt tỏa ánh sáng.“Vậy sao vậy bây giờ chúng ta đi mua ngay!” Lý Triết Vũ quay đầu xe hướng Trác thị mà đi món đồ giữ độc quyền được bán hàng ở đó“Thật xin lỗi tiên sinh. Bộ đồ chơi này bây giờ còn chưa chính thức đưa ra thị trường “Cô bán hàng ngượng ngùng nói.“Trên TV quảng cáo không phải nói đã cho ra ngoài một vài bộ sao? Bao nhiêu tiền tôi cũng có thể mua tôi muốn có nó ngay bây giờ!” Lý Triết Vũ mỉm cười kiên quyết nói. Đối với ngoại lệ này cô nhân viên chỉ có thể gọi điện thoại cho công ty. Bởi vì dù sao bộ đồ chơi này từ thiết kế đến lúc bắt đầu khởi công đều do Trác Minh Liệt tự mình phụ trách cho nên điện thoại rất nhanh chuyển tới chỗ của anh.“A người nào giọng điệu lại lớn như vậy!” Trác Minh Liệt cười lạnh hỏi.“Tổng giám đốc bây giờ chúng tôi vẫn chưa biết lai lịch đối phương là gì . tôi lo lắng bọn họ là tới dò thăm của chúng ta , tổng giám đốc người xem hiện tại chúng tôi phải làm như thế nào?”“Không bán!” Trác Minh Liệt cúp điện thoại.“Thật xin lỗi tiên sinh quản lý chúng tôi nói bộ đồ chơi này tạm thời không bán, bộ duy nhất bây giờ đang ở chỗ tổng giám đốc chúng tôi!” “Cái gì? Trác thị đúng không? Vậy tôi trực tiếp đi tìm tổng giám đốc các anh!” Lý Triết Vũ qua nói với Tiểu Thi sẽ phải đi ra ngoài lại bị Tiểu Thi kéo lại “Triết Vũ anh đang làm cái gì vậy. Bây giờ không mua được cũng không sao đừng làm khó người khác !”“Tiểu Thi anh vừa nhận được thông báo tổng bộ là anh sữ tạm ngừng công tác ở bên này, ngày mai phải trở về tổng bộ báo cáo cho nên chúng ta sẽ lập tức phải về Canada rồi.” Lý Triết Vũ không dám nhìn ánh mắt của Tiểu Thi nói.“Cái gì? Vừa mới tới mấy ngày lại muốn trở về! Triết Vũ em có thể ở lại được không ? Em phát hiện ra em thật sự vô cùng thích nơi này, giống như trước đây em đã từng sống tại nơi này thật lâu. Em và Cầu Cầu ở chỗ này chờ anh trở lại anh nói có được hay không?”“Không thể! “vẻ mặt Lý Triết Vũ hốt hoảng ôm lấy Cầu Cầu kéo Tiểu Thi ra người không cần kéo Tiểu Thi như vậy mẹ sẽ đau!” Cầu Cầu kháng nghị.“Tiểu Thi em bây giờ là vị hôn thê của anh. Đương nhiên em sẽ đi theo anh!”“Từ trước đến giờ em vẫn luôn nghe lời anh hiện tại em muốntự mình làm chủ một lần. Em thích nơi này em muốn ở lại. Triết Vũ anh không thể nhân nhượng cho em một lần sao?” Tiểu Thi van xin...Chương 10 tặng hoatiếp nhé Bạn đang đọc truyện trên Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh Chương 6 Không biết Thiển Khuynh Thành 19/11/2013 “Tổng giám đốc hội nghị lục tám giờ ngài có tới được không?“Không biết ở đây kẹt xe kinh khủng!”“Tổng giám đốc hôm nay người phụ trách của tập đoàn Xích Ưng tại Bắc Mĩ sẽ đên để cùng chúng ta bàn bạc về chuyện hợp đồng mà cha của ngài đã đích thân làm nên ngài nhất định phải tới!”Trác Minh Liệt cúp oonhgs nghe từ trong xe đi ra việc cần làm ngất bây giờ chính là tìm công cụ để không phải đi bộ.“Tiên sinh có thể cho tôi mượn xe máy một chút được hay không?” Cả người anh mặc Zeg¬na danh quý đứng ở nơi này mượn xe máy của người cảm thấy có chút buồn cười. Quả nhiên không có ai để ý đến anh.Tiên sinh anh có phải có việc gấp hay không tôi đưa anh đi một đoạn đường! “Âm thanh mát mẻ giống như bông hoa Bách Hợp vừa mới được hái xuống tản ra thấm vào ruột gan . Từ trước đến giờ Trác Minh Liệt đối với phụ nữ đều không có ý tốt, họ chỉ luôn luôn thích tiền, bọn họ luôn muốn mình sẽ giống như nữ vương ngày trước nhưng âm thanh mát mẻ này chợt làm cho suy nghĩ anh đối với phụ nữ tốt lên hẳn. Anh quay người lại cô gái xuất hiện trước mặt anh là một cô gái mặc áo len màu vàng nhạt, quần jean màu trắng mang theo chiếc mũ bảo hiểm màu hồng . Thật ra chuyện này là Tiểu Thi đang trên đường đưa Cầu Cầu đi học về cả cuộc đời kem nhất là việc nhớ đường đi vị vậy mà cô đi rất từ từ sau đó vô tình nhìn thấy Trác Minh Liệt đang rất vội vàng. Cô đơn thuần không hề nghĩ ngợi gì mà đến giúp đỡ.“Cám ơn cô tiểu thư, tôi muốn đi đến tổng công ty Trác thị.” Trác Minh Liệt không khách khí đem than hình 1m8 ngồi lên chỗ ngồi nho nhỏ phía trước. Cô cố hết sức khởi động động cơ chạy xe là lần đầu tiên Trác Minh Liệt ngồi trên loại xe này cảm giác thật có chút khác lạ gió nhẹ thổi vào mặt, cả người cũng cảm thấy thật thoải mái. Anh nhìn bóng lưng bóng lưng của cô chợt sinh cảm giác muốn tìm hiểu về cô. Gió dịu dàng tôi mái tóc dài của cô lên trên mặt anh thoang thoảng tỏa mùi hưởng quả nhiên là mùi hoa Bách Hợp thật mát mẻ .“Tiên sinh đến rồi” Cô quay ngược đầu xe một chút! Trác Minh Liệt muốn nói lại thôi anh muốn hỏi cô ấy tên họ là gì nhưng lại cảm thấy mình có phần ngu ngốc vì vậy nhìn cô gật đầu một cái rồi đi vào công ty. Cô gái xoay người nhanh chóng biến mất trong đám người.“Are y¬ou the one….” tiếng nhạc du dương vang lên cô liền dừng xe lại.“Triết Vũ có chuyện gì sao?”“Không có chuyện thì không thể gọi cho em sao? Tiểu Thi hôm nay đã làm được những việc gì? giọng nói dịu dàng vang lên tự đầu kia điện thoại.“Đưa Cầu Cầu đi học , bây giờ em muốn đi tìm một phần công việc nào đó “Tiểu Thi thành thật trả lời.“Anh không cho em đi tìm việc , em chỉ cần ở nhà chăm sóc cho Cầu Cầu là tốt rồi” Triết Vũ nói “ Quyết định như vậy đi anh phải đi họp thôi!”“Này như vậy là sao! “Tiểu Thi bĩu môi đưa di động ném vào khóa đại sảnh công ty Trác thị Trác Minh Liệt mang theo nhóm người phụ trách đi vào hội trường, anh vừa vào cửa liền chú ý tới người đàn ông trẻ tuổi ngồi ở giữa. Người này đeo kính mắt bằng vàng , ăn mặc âu phục cẩn thận tỉ mỉ, so với Trác Minh Liệt bén nhọn anh ta có vẻ ôn hòa nhã nhặn thong dong đạm bạc... Bạn đang đọc truyện trên Có nỗi đau nào hơn khi ta từ người tình sau này gặp lại trở thành những người vô tình lướt qua nhau. Trớ trêu hơn nữa là do cả hai đã yêu nhau đậm sâu mà vì những lỗi lầm trong quá khứ truyện tình yêu của họ chấm dứt, đẩy... họ ra xa nhau hơn. Lần đầu tiên gặp mặt, anh hai mươi sáu tuổi, là con cưng của một gia đình giàu có bậc nhất, được sự yêu chiều sủng ái của tất cả mọi mười bảy tuổi là cô gái nhỏ đeo kính gọng đen, răng niềng, tự ti, hướng nội . Cô tặng hoa cho anh, lại bị anh lạnh lùng cự vì trả thù cho cha, ở câu lạc bộ xa hoa, cô gặp lại anh lần nữa, khi đó trong bóng tối ai cũng không biết người nào. Lần thứ hai gặp mặt, là một tháng sau. Anh đeo chiếc kính gọng vàng, mặc áo cưới màu trắng, đeo găng tay trắng, nhận lấy tay cô trong tay cha dù là kết hôn, cô vẫn mặc trang phục đó, mang mắt kính đó , luôn tự ti rụt rè không hề thay đổi. Một nửa tháng sau, bọn họ ly hôn. Cô có thai, đem tấm chi phiếu ngàn vạn ném thẳng vào gương mặt đẹp trai cua anh, sau đó nghênh ngang rời đi, từ đó biến mất khỏi thế giới của anh. Lần thứ ba gặp mặt, đã là bốn năm sau. Bọn họ đứng đối diện với nhau nhưng không ai nhận ra ai. Anh không nhận ra cô, là bởi vì giờ đây cô thay đổi quá lớn. Mà cô không nhận ra anh là bởi vì sao, có chăng giờ cô đã là Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu trước của tổng giám đốc lạnh lùng, vo truoc cua tong giam doc lanh lung

vợ trước của tổng giám đốc máu lạnh